Mục lục
Tháng 11 nhẹ nhàng gõ cửa, mang theo những cơn gió se lạnh và có cả tiếng vọng ngọt ngào ngày Nhà giáo Việt Nam. Sâu thẳm trong trái tim của mỗi học trò, tiếng trống trường vẫn luôn vang vọng, gợi nhớ những kỉ niệm đáng trân trọng về người thầy, người cô đã chắp cánh cho những ước mơ bay cao, bay xa hơn nữa…
Chúng ta biết rằng, biển cả trí thức ấy, thật là mênh mang và vô tận, nhờ thầy cô “chèo lái” mà chúng ta biết cách học, cách sống, cách làm người. Thầy cô là những ngọn gió nâng cánh buồm trí thức, chở che bao thế hệ học trò vượt mọi phong ba, sóng gió của đời người.
Văng vẳng đâu đó những giai điệu mượt mà, tha thiết của ca khúc “Bụi phấn”:
“Khi thầy viết bảng
Bụi phấn rơi rơi
Có hạt bụi nào
Rơi trên bục giảng
Có hạt bụi nào
Vương trên tóc thầy…”
Bụi phấn cứ rơi rơi, vương trên cả tóc thầy cô, giá trị nhân văn ấy, được tiếp nối truyền thống quý báu. Với sự “tôn sư trọng đạo” được hình thành và hun đúc suốt chiều dài lịch sử của dân tộc.
Nhân ngày 20-11, kính chúc các thầy cô dồi dào sức khoẻ, hạnh phúc, tiếp bước dìu dắt các thế hệ học trò bước tới đài vinh quang của trí thức.
Nhà thơ Nguyễn Doãn Lương