Mục lục
Nguyễn Trọng Hòa
Hội viên Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu
Lửa chiến tranh đã tắt lâu rồi
Xanh đã phủ khắp mọi miền đất nước
Nhưng mất mát không thể nào quên được
Những máu xương đổi lấy hòa bình
Lứa chúng tôi những trai đẹp gái xinh
Tuổi mười bảy chưa một lần xa mẹ
Gác lại ước mơ bảng đen bàn ghế
Cầm súng lên đường bảo vệ quê hương
Chúng tôi đi khắp mọi nẻo chiến trường
Dằng dặc Trường Sơn nhiều người nằm lại
Thành Quảng Trị - nấm mồ chung mãi mãi
Dòng Thạch Hãn xác chảy nghẹn dòng trôi
Rải rác biên cương mộ không tên không người
Trùng điệp nghĩa trang Trường Sơn đường Chín
Những “mộ sóng" dọc đường mòn trên biển
Bia đá nào ghi tạc được tên anh
Những người sống sót sau cuộc chiến tranh
Người mang trên mình những vết thương tê tái
Một phần cơ thể chiến trường để lại
Chất độc da cam ba thế hệ còn đau
Có những mẹ mái tóc bạc phau
Tìm mộ con khắp rừng sâu núi cả
Đất nước rộng dài mẹ thì già quá
Rồi mẹ quy tiên chẳng gặp được con
Hàng ngàn phụ nữ hóa đá chờ chồng
Đất nước mình sao nhiều Vọng Phu đến thế
Hàng ngàn đứa trẻ không một lần thấy bố
Lớn lên trong bom đạn hòa bình
Người lính chúng tôi chiến đấu hi sinh
Vì một Việt Nam hòa bình thống nhất
Tự do độc lập đẹp tươi hạnh phúc
Người với người đùm bọc yêu thương
Cho mọi trẻ em đều được tới trường
Quan ra quan không tham lam hống hách
Dân ra dân không luồn không lách
Thầy ra thầy không buôn bán chốn học đường
Phép nước kỉ cương đúng chữ cương thường
Không có công an đứng đường đòi mãi lộ
Không có những chuyến bay sặc mùi “cứu trợ”
Tiền giúp vùng lũ không bị “bay màu”
Chúng tôi chẳng đòi hỏi gì đâu
Chỉ mong người sau tiếp theo người trước
“Sống tử tế” cùng dựng xây đất nước
Bác ái trừ gian Trọng nghĩa nhân.