Mục lục
Thế là mùa thu lại về, sắc nắng như tơ từng sợi thả xuống vàng óng ánh, khói sương lãng đãng trên mặt sông quê. Những con phố trải vàng lá rụng lao xao. Vào mỗi buổi sớm mai, làn gió heo may lành lạnh, đã cho ta cảm giác của bầu không khí mát lành. Bầu trời mùa này cao xanh vời vợi, mây trắng bồng bềnh thả trôi trên nền trời xanh thẳm theo gió bay xa.
Mùa thu, mùa của bao hoa thơm quả ngọt. Những trái thị vàng sáng thơm hương. Những nải chuối tiêu chín vàng, lốm đốm trứng cuốc, quả na đã mở mắt xanh sáng để ngắm nhìn bầu trời thu. Mùa này thoang thoảng trong gió là hương ổi chín. Mùa thu đã về trong hương thơm dân dã ấy, để tâm hồn tôi như dịu xuống nhẹ tênh giữa tiết thu dìu dịu. Mùa này từng làn gió heo may tràn về làm lòng người cũng bồng bềnh, chứa chan cảm xúc. Ngoài vườn, những nhành hoa cúc mỏng manh, vàng sáng rung rinh trong làn gió nhẹ. Nắng thôi chói chang, oi bức trong cảnh ngày hè. Cái nắng mùa hè như lặn vào hoa quả mùa thu, giờ đây nắng trở nên đằm thắm, vàng sánh như mật ong pha loãng, nhẹ nhàng rơi trên những phiến lá, đậu xuống bãi cỏ ven đường còn đẫm sương đêm. Trong cái hanh hao màu nắng ấy, tôi như sống lại những kỉ niệm của thời ấu thơ. Trong vườn nhà, những trái hồng đỏ má, treo trĩu trịt trên cành trông xa như những chiếc đèn lồng nho nhỏ. Tán lá hồng đỏ tía như máu ứa, sắp sửa lìa cành để nhường cho tán lá xanh non vào mùa xuân tới. “Lá rụng về cội” là tấm chăn ủ kín cho cây vào mùa đông ken. Mùa thu, mùa đẹp nhất trong năm. Ở nước nào mùa thu cũng đẹp. Trên dàn mướp hương nhà tôi, còn sót lại vài ba bông hoa vàng cuối cùng, như e ấp, quyến luyến bên mẹ mình chưa nỡ rời xa.
Vào những ngày mùa thu này, các bậc cha mẹ, ông bà lại ríu ran đưa con cháu mình tới trường trong trang phục học trò. Mùa thu còn có rằm tháng Tám bày cỗ trông trăng. Vào ngày đó trên khắp làng quê cho tới thị thành, trên mâm cỗ trông trăng có nải chuối tiêu bên trái bòng vàng sáng, dăm trái hồng đỏ lự với chục quả na, quả ổi cùng bánh dẻo bánh nướng làm cho mâm cỗ thật sinh động. Trăng thu vằng vặc, lũ trẻ lại cùng nhau rước đèn ông sao, đèn hình con cá, đèn kéo quân hòa trong tiếng trống ếch rộn ràng.
Mùa thu, mùa của những đàn chim ngói bay về, chân con nào con nấy màu đỏ như được nung qua lửa, cổ quàng một chiếc khăn phớt xanh hoặc màu hồng siêng năng nhặt đỗ. Mùa này hương cốm bay xa, những hạt cốm màu xanh ngọc, dẻo thơm được bọc trong lá sen xanh, bên ngoài buộc một sợi rơm vàng, món quà quê dân dã mà quý biết bao của con dân đất Việt.
Mùa thu, mùa đẹp nhất, mùa của bình yên và dịu dàng đi vào lòng người. Đại thi hào Nguyễn Du, chỉ vài nét chấm phá, đã vẽ lên cảnh mùa thu thật đặc sắc “Long lanh đáy nước in trời/ Thành xây khói biếc non phơi bóng vàng”. Đặc biệt nhà thơ Lưu Trọng Lư đã cảm được mùa thu, đã vẽ nên cảnh mùa thu thật đẹp “Em không nghe mùa thu/ Lá thu rơi xào xạc/ Con nai vàng ngơ ngác/ Đạp trên lá vàng khô”.
Mùa thu, đã để lại trong ta một hình ảnh đẹp, đong đầy nỗi nhớ không bao giờ quên.
BÙI SỸ CĂN