Mục lục
Nhà thơ Giác Cao
Cuối đời làm nông dân
Một mình nơi Vườn Cỏ
Sáng thả hồn theo gió
Trưa mơ màng cùng mây
Suốt ngày các loại cây
Từ Nam ra chí Bắc
Rồi giống cây ngoại nhập
Đủ cả bộ sưu tầm
Gieo hạt và chiết, giâm
Lão ươm mùa xuân muộn
Khắp sân vườn bề bộn
Đủ dáng thế cổ kim
Vải thiều vị ngọt lịm
Hương bưởi thơm môi mềm
Thả thương nhớ vào đêm
Hoa cau chiều nhạt nắng
Thoảng từ xa sâu lắng
Cu gáy gù tình quê
Mỗi buổi sáng tinh mơ
Khiếu hót vang Vườn Cỏ
Dưới ao sen hồng nở
Cá quẫy trăng đớp mồi
Hoa súng tím mỹ miều
Mặt hồ koy bơi lượn
Đã một đời rong ruổi
Giờ gác lại để tu
Việc nhà dành con cháu
Sự đời thiên hạ lo
Cũng lắm khi gàn dở
Ngứa ngáy viết đôi điều
Nhàn cư vi rồ dại
Con cóc ngỡ là thơ
Có ngàn vạn đường tu
Mình ta riêng một kiểu
Giữ chữ tâm, chữ thiện
Ngủ mặn chẳng ăn chay.
Đêm trăng lên gió lộng
Hương vườn ngào ngạt bay…