Mục lục
HAI NỬA TÌNH YÊU
Khi trái tim ta còn đập
Vẫn cháy trong ta tình yêu hoa yêu cây
Như từng yêu em mỗi tháng mỗi ngày
Từ tuổi Thanh xuân đến răng long đầu bạc
Tình yêu ấy không thể nào khác được
Như ta trao nhau những giây phút diệu kỳ
Khi tình yêu một nửa trao đi
Nửa phần em và nửa kia HOA CÂY CẢNH
Tinh yêu ấy như được thăng hoa cất cánh
Bởi luôn có em và hoa-cây cảnh bên anh.
VI VÚT THÔNG REO
Lên Côn Sơn một chiều đông
Năm trăm bậc rêu phong
Đưa ta lên đỉnh bàn cờ
Để được đắm mình
Trong hồn thơ Nguyễn Trãi
Để được nghe tiếng thông reo
Từ ngàn xưa vọng lại
Được nghe suối rì rầm
Như tiếng đàn cầm của cố nhân
Rồi ngỡ ngàng trước những đổi thay
Chùa Hun*, chùa Thanh Mai
Đền Sinh, Đền Hoá
Đồ sộ, nguy nga nhưng không khác lạ
Vẫn linh thiêng như thuở ban đầu.
Ta dừng chân trên nền nhà xưa
Của quan Tư đồ Trần Nguyên Hãn
Và thắp nén tâm nhang trước Đền thờ
Anh hùng Dân tộc
Danh nhân văn hóa Ức Trai
Đêm Côn Sơn ngắm SAO KHUÊ lấp lánh
Nghe vọng tiếng thơ Người: Côn Sơn ca.
Và Chí Linh hôm nay
Có những nghệ nhân cần cù sáng tạo
Biết thổi hồn vào tiếng thông reo
Làm cho vùng đất thiêng Bát cổ
Thêm đẹp thêm giầu
Sánh vai cùng bè bạn muôn nơi.
LẠC GIỮA MÙI DẠ LAN HƯƠNG
“Dạ hương thơm ngát lạ lùng
Tưởng như đi mãi chưa cùng mùi hương” (Cố thì sĩ Xuân Diệu )
Đêm thanh vắng tỏa hương ngào ngạt
Đưa ta lạc vào cõi mộng du
Dạ lan hương tự ngàn xưa
Đã làm say đắm ngẩn ngơ bao người
Mảnh mai “em” chỉ thế thôi
Những chùm hoa trắng tinh khôi giữa đời
Mà sao ngây ngất tình người
Để cho say đắm một đời thi nhân.