Mục lục
Người mẹ Việt Nam dịu hiền, bất khuất, trung hậu, đảm đang luôn luôn là niềm tự hào, cảm xúc sâu lắng trong tâm hồn các văn nghệ sỹ. Chào mừng ngày 20/10, không biết bao nhiêu nhà thơ, nhà văn viết về hình tượng người mẹ Việt Nam đầy trân trọng, yêu thương và xúc động.
Từ trong văn học dân gian, đã có hình tượng người mẹ như cánh cò, cánh vạc trên sông: “Gánh gạo đưa chồng tiếng khóc nỉ non”, “Chiều chiều ra đứng ngõ sau / Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều”, có truyền thuyết mẹ Âu Cơ đẻ trăm trứng..., Trong văn học Việt Nam hiện đại, nhiều văn nghệ sỹ, trong đó phải kể đến nhà thơ Tố Hữu đã viết những bài thơ đặc sắc về người mẹ anh hùng như: Bà mẹ Việt Bắc, bà má Hậu Giang, Mẹ Suốt và Bầm ơi…! Dù có viết hàng trăm trang sách chúng ta cũng không thể kể hết được hàng ngàn tác phẩm văn học nghệ thuật viết về người phụ nữ Việt Nam tuyệt vời trong cuộc kháng chiến thần thánh chống giặc ngoại xâm, bảo vệ non sông đất nước và ngày nay đang góp phần xứng đáng vào sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.
Nhà thơ Doãn Lương, gắn bó với nghề báo gần 30 năm, nhưng anh lại nặng về “nàng thơ”. Thơ anh viết đầy cảm xúc, với biết bao tình cảm, hoài niệm sâu thẳm về người mẹ. Bài thơ Thăm mẹ Thành Vinh có câu đặc sắc: “ ...nuôi con nuôi những ước mơ/Đôi bàn tay mẹ bây giờ sạn chai...”. Anh như dứt hết gan ruột, lột tả hình tượng người mẹ giống như “thân cò” lặn lội, một nắng hai sương, chạy bữa cho con từng miếng cơm manh áo. Chung thủy sắt son, ở lại hậu phương gánh vác việc đồng áng cho chồng con yên tâm ra tiền tuyến đánh giặc. Để hôm nay, đôi bàn tay mẹ không còn nõn nà, búp măng của thưở mười chín đôi mươi ngày nào... Tự hào biết bao những người mẹ Việt Nam trung dũng, kiên cường, bất khuất, hy sinh hết thảy cho chồng con, cho sự nghiệp cách mạng của dân tộc, tác giả Doãn Lương viết bài thơ “ Thăm Mẹ thành Vinh” nhân ngày 20/10 với cảm xúc sâu lắng và lòng biết ơn chân thành. Tạp chí Việt Nam Hương sắc xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đoc:
Một chiều dạo bước Thành Vinh
Khom lưng dìu mẹ gợi mình à ơi…
Bồng bềnh tóc mẹ như mây
Lắng nghe mẹ kể những ngày xa xưa
Nuôi con nuôi những ước mơ
Đôi bàn tay mẹ bây giờ sạn chai
Một đời lặn lội đò – vai
Chín mươi tuổi mẹ đâu hoài ngồi yên
Mắt mờ tóc vắng sợi đen
Vì con vì cháu ốm hèn già nua
Lắm lúc trái gió trở trời
Mẹ nằm thiêm thiếp chẳng lời thở than!
Thành Vinh, ngày 15 tháng 10 năm 2023